Hoa phượng nở báo hiệu mùa hè về, mùa thi đến cũng là lúc chia tay của thời học sinh… Phượng vẫn còn lưu luyến lắm… Những chùm hoa cuối mùa như cố níu lại một thời học sinh, một thời nông nổi dại khờ và cũng rất lãng mạn…

Tổng hợp những bài thơ hay họa ảnh cây hoa phượng vĩ nở đỏ thật đẹp khi mùa Hè đến. Bộ ảnh hoa phượng vĩ tuyển chọn dành tặng mọi người có thơ minh họa.

BÀI THƠ: NHỚ MÙA PHƯỢNG XƯA

  • Thơ: Phạm Hải Đăng

Qua dìa nhặt cánh phượng rơi

Tiếng ve níu gọi như mời hạ sang

Trời cao buông giọt nắng vàng

Vi vu gió thổi âm vang sáo diều

Sáo diều lẫn tiếng ve kêu

Làm cho xa cách bạn yêu… thầy hiền

Bậu cười rạng rỡ nét duyên

Ngượng ngùng cánh phượng hồn nhiên một thời

Tìm trong nhung nhớ hạ ơi !

Mà sao mây trắng chiều trôi bồng bềnh

Nỗi buồn đeo mãi chênh vênh

Nâng niu cánh phượng buồn tênh nỗi lòng

Bậu ơi, còn nhớ phượng hồng

Sân trường thuở ấy, nỗi lòng ngày xưa

Thương sao nói mấy cho vừa

Bên hàng phượng vĩ bậu chưa thấy về

Phượng hồng ai thả sông quê

Mải mê qua ngắm say mê một mình

Mình ên qua cứ lặng thinh

Hạ dìa, phượng nở thắm tình trong qua./.

BÀI THƠ: PHƯỢNG XƯA

  • Thơ: Hoàng Hôn Tím

Mùa hạ về bừng thêm sắc thắm,

Cánh phượng hồng trong nắng dệt thơ

Ươm nồng trọn khoảng trời mơ,

Gợi vùng ký ức… cả bờ bến yêu….

Em bên đời một chiều nhạt nắng

Phượng rực trời tỏa sáng huơng xưa

Hỏi thầm lòng đã quên chưa

Sao nghe nỗi nhớ như vừa gọi tên ?!

Hạnh phúc đến… êm đềm hạ trước

Hai đứa mình sánh bước chung đôi.

Phượng kia nhuộm thắm khung trời,

Nghe lòng thổn thức bồi hồi nhớ nhung ?!

Nay hạ về đi cùng xa xót,

Để giọt buồn rớt xuống… đơn côi…

Phượng hồng… ký ức xa xôi,

Thương ai đã lỡ đánh rơi cuộc tình !

BÀI THƠ: MÃI THÈM PHƯỢNG RƠI

  • Thơ: Phạm Hải Đăng

Phượng về lưu luyến người ơi !

Tháng năm mùa hạ rợp trời ve kêu

Chia tay, trong một buổi chiều

Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn bao điều bâng quơ

Dẫu là thương thuở mộng mơ

Mùa hè xa vắng ai ngờ được đâu ?

Đường đời, vạn nẻo mai sau

Để chùm phượng vĩ đừng nhàu xuân xanh !

Mai này: Em gọi tiếng anh

Tiếng em anh cũng để dành từ lâu

Bởi nay nghe tiếng ve sầu

Buồn vui lẫn lộn biết đâu mà lần ?

Phượng hồng, rụng đỏ cả sân

Bay bay tà áo trắng ngần nơi em

Vần thơ cũng phải say mèm

Anh và em cũng…mãi thèm phượng rơi.

BÀI THƠ: CHIA TAY MÙA PHƯỢNG VỸ

  • Thơ: Duy Thương

Hạ lại về cho tàn cây cháy đỏ

Cánh Phượng hồng trên lối nhỏ rơi rơi

Ngày xưa ơi năm tháng đã xa rời

Bao ký ức của một thời áo trắng

Hạ lại về trên sân trường đầy nắng

Kỷ niệm nào sâu lắng xuống hồn thơ

Dáng hình em năm tháng chẳng phai mờ

Vẫn ẩn hiện trong mơ từng đêm tối

Hạ lại về Em còn mãi xa xôi

Anh giận trách thời gian trôi vội vã

Đã xô nghiêng đôi ta về hai ngả

Cho đôi mình mãi mãi phải xa nhau

Hạ lại về ta lại nhớ về nhau

Nhưng thôi để niềm đau xa mãi mãi

Thời gian đi chẳng bao giờ trở lại

Đành quên tình vụng dại thuở Xuân xưa…!

BÀI THƠ: SẮC HOA MÀU NHỚ

  • Thơ: Ngọc Liên

Màu phượng đỏ lung linh hẹn ước

Buổi chiều nào sóng bước bên nhau

Giờ đây nước chảy qua cầu

Nhìn theo bóng nhạn nghe sầu rụng rơi.

Ở phương đó người ơi có biết

Khi hạ về em viết bài thơ

Gửi anh tình khúc mong chờ

Nghe miền kỷ niệm ngẩn ngơ u buồn.

Đành gói lại niềm thương ngày cũ

Cánh phượng hồng ủ rũ chiều nay

Ân tình xa khuất tầm tay

Nên lời thơ cũng ngập đầy nhớ mong.

Trên bến đợi nghe lòng vương vấn

Hạ xa dần Thu sắp về qua

Ân tình em vẫn thiết tha

Ngàn năm giấc mộng chẳng nhoà trong tim.

BÀI THƠ: VE PHƯỢNG GỌI HÈ

  • Thơ: Nguyễn Toàn Năng

Trưa nằm hóng mát hiên nhà

Nhìn cành Phượng vĩ là đà ngủ quên

Tiếng ve bất chợt vang lên

Gợi cho ta nhớ cái tên mùa hè

Lòng thầm lặng hỏi…và nghe

Phượng còn chưa nở sao Ve gọi rồi

Ve rằng…chỉ gọi thế thôi

Để cho Phượng nhớ ra chồi nở hoa

Lời Ve nhắc nhở thiết tha

Phượng ơi, nhanh chóng nở hoa thắm hồng

Phượng Ve đôi bạn chung lòng

Có Ve có Phượng mát trong ngày hè

Phượng hồng mà thiếu tiếng Ve

Như hè thiếu nắng như bè thiếu sông

Như người trống vắng trong lòng

Nụ cười của một bóng hồng phương xa…

THƠ TÌNH BUỒN: CÁNH PHƯỢNG RƠI

  • Thơ: Nguyễn Đình Huân

Nhìn phượng hồng em còn nhớ hay không

Nụ phượng hồng báo ngày đông đã hết

Mùa hè sắp sang nắng vàng thêu dệt

Tuổi học trò mộng kết giấc mơ hoa

Khi sân trường rộn rã tiếng ve ca

Cũng là lúc mình chia xa từ ấy

Cánh phượng hồng và bài thơ trên giấy

Lúc tan trường anh đã lấy trao em

Ra góc sân em len lén mở xem

Những câu thơ tình kèm bông phượng nhỏ

Em cúi đầu, hình như là mắc cỡ

Mỉm môi cười mặt em đỏ hết trơn

Những ngày sau yêu say đắm, giận hờn

Một mùa hè những nụ hôn hạnh phúc

Mùa thu sang cánh phượng rơi lá mục

Anh lên đường cũng là lúc chia tay

Khi tình mình đang vui vẻ đắm say

Anh xa quê xa hàng cây phượng vĩ

Xa em yêu anh trở thành chiến sĩ

Ngày lên đường em hứa chỉ yêu anh

Thời gian tháng ngày thắm thoắt trôi nhanh

Mấy năm qua nơi rừng xanh khói lửa

Nhận được tin em không chờ anh nữa

Khi anh về tình khép cửa phượng ơi.

BÀI THƠ: CÁNH PHƯỢNG RƠI

  • Thơ: Lê Đình Vân

Trời tháng sáu phượng hồng nở rực

Như gọi mời tiềm thức trở về

Tiếng ve réo gọi mùa hè

Như lòng thầm đợi người về bên ta.

Đây phố cũ chia tay ngày đó

Bước chân ai lối nhỏ cô đơn

Nắng lên rợp khắp phố phường

Để ta gom hết dỗi hờn riêng ta

Thời gian cứ trôi xa lặng lẽ

Chiều nắng vàng cháy đỏ màu hoa

Bởi đâu tình sớm nhạt nhòa

Vỡ rơi giây phút thăng hoa cuộc đời?

Tháng năm cũng dần trôi xa khuất

Và đôi ta đã mất nhau rồi.

Nhìn từng cánh phượng rụng rơi

Mùa hè sang gợi đầy vơi nỗi buồn.

BÀI THƠ: PHƯỢNG SẦU

  • Thơ: Nguyễn Đình Huân

Chiều nay trở lại thăm trường

Tìm em không gặp, vấn vương tình buồn

Tình xưa như cánh chuồn chuồn

Khi chia tay đã bay luôn mất rồi

Biết em còn nhớ đến tôi

Ngày xưa trong lớp mình ngồi cạnh nhau

Em nhớ không nụ hôn đầu

Dưới cây phượng vĩ một màu đỏ tươi

Nhớ em anh nhớ nụ cười

Tìm hoài mà chẳng thấy người xưa đâu

Chỉ nghe nức nở ve sầu

Nhớ em chợt thấy nhói đau trong lòng

Ngày xưa em thích phượng hồng

Anh đã hái tặng, ép trong sổ tình

Em nhớ không thủa học sinh

Cái thời đi học chúng mình bên nhau

Ngày ngày anh trước em sau

Chiếc xe đạp cũ, chở nhau về nhà

Giờ đây em đã đi xa

Mình anh về ngắm mùa hoa phượng sầu.

BÀI THƠ: MÙA PHƯỢNG ĐỎ

  • Thơ: Cẩm Chi Châu

Thuở còn thơ em cắp sách tới trường

Nhảy lò cò dọc con đường tới lớp

Mải nô đùa chưa nhận ra tia chớp

Con gió về vội vã cướp hoa rơi.

Em đuổi theo nhặt cánh phượng tả tơi

Nâng cánh hoa lệ em rơi xuống đất

Hoa vẫn trong tay, hoa đâu có mất

Mà em buồn đem hoa cất dấu đi.

Sao không buồn vì mai phải đi thi

Thi kết thúc hết phổ thông trung học

Chia tay bạn bè gục đầu em khóc

Nhớ thày cô nhớ mái tóc thân thương.

Hoa phượng rơi nhớ mãi mỗi con đường

Đã đi qua vẫn còn vương ký ức

Đêm hôm nay em còn nằm thao thức

Sáng mai ra nhặt cánh phượng buông rơi.

BÀI THƠ: HƯƠNG THẦM

  • Thơ: Nguyễn Tấn Hoàng

Biết nhường nào quên màu hoa phượng

Vực đơn côi hoài hướng trong đời

Nhuộm màu đỏ thắm tim tôi

Hương thầm man mác lắng rồi vấn vương

Tình xưa trổi thức theo năm tháng

Thoảng ưu tư chở nặng niềm riêng

Mộng tan níu lấy muộn phiền

Trách chi ngang trái buồn thêm úa nhàu

Hạ ơi ! Rời bến xin hãy nhớ

Vắng bóng em tình ngỡ xót xa

Bao lâu ký ức phai nhoà

Mặc cho băng giá dịu xoa êm đềm !

BÀI THƠ: PHƯỢNG ƠI

  • Thơ: Hải Phạm Thị

Hè về nắng mới tuyệt ghê

Trời xanh, mây trắng như về cùng nhau

Phượng ơi, xa vắng bao lâu

Nhớ thương, thương nhớ sắc mầu thắm tươi!

Đã qua bao mùa phượng ơi!

Lòng ta lưu luyến phương trời xa quê

Tiếng ve tha thiết gọi hè

Phượng về có nhớ câu thề ngày xưa!

Bạn bè từ thuở ấu thơ

Ai còn, ai mất, người xưa có còn?

Xa quê bốn nhăm năm tròn

Lòng ta vẫn mãi cứ còn nhớ thương!!!

BÀI THƠ: ÁO TRẮNG TÌNH TA

  • Thơ: Thụ Huỳnh

Em còn nhớ thời mình áo trắng

Và mỗi lần ngõ vắng đợi nhau

Đôi ta e ấp mái đầu

Vòng xe lăn bánh mưa ngâu đến trường

Cũng từ đó tình thương chớp nở

Rồi gối đầu nghe thở nhịp tim

Biển đêm cảnh vật im lìm

Cho đôi tình nhỏ giỡn đêm trăng tà…

Mười tám năm chia xa chẳng gặp

Nay mỗi người đã cập bến yêu

Mà sao nhớ mãi thật nhiều

Nhớ luôn mái tóc trời chiều bay qua

Hương tóc cũ thời xa xưa ấy

Cố tìm hoài nhưng thấy được đâu

Bây giờ bạc cả mái đầu

Tới mùa phượng nở quặng đau đáy hồn.

BÀI THƠ: PHƯỢNG XƯA

  • Thơ: Hoàng Hôn Tím

Hoa phượng giữa mùa hè rực rỡ,

Nhớ chuyện tình một thuở xa xưa.

Trời buồn gieo rắc gió mưa,

Chia tay cũng một buổi trưa hè nào.

Xếp bút nghiên anh vào quân ngũ

Em phương này thầm nhủ đợi chờ.

Nhớ thương trao đổi vầng thơ,

Tình yêu son sắt ước mơ thiệp hồng.

Ngày tháng dài chất chồng nổi nhớ,

Nhánh phượng hồng nở rộ mùa hè

Chiều buồn văng vẳng tiếng ve,

Em nhặt phượng vỹ đêm về nhớ anh.

Rồi một sáng trời xanh rực lửa,

Hoa phượng kia đỏ giữa trưa hè.

Anh ra đi mãi không về,

Nghẹn ngào em khóc tái tê cõi lòng.

Mơ chi nữa thiệp hồng rượu ấm,

Em mỏi mòn với tấm tình chung

Hôm nay phượng đỏ vô cùng,

Như màu máu của… anh hùng năm nao !

BÀI THƠ: THƯƠNG MÃI MỘT MÀU HOA

  • Thơ: Ngọc Hân

Thuở học trò thương mãi một màu hoa

Màu kỷ niệm chưa nhạt nhòa hương sắc

Chùm phượng kia ngỡ tay ai nắm chặt

Miệng xin rồi, tay vẫn cướp trên tay.

Hạ qua rồi bao năm tháng có hay

Chùm phượng đỏ như quay về thuở ấy

Tháng ngày trôi ký ức xưa vẫn vậy

Vẫn nồng nàn biết mấy tuổi mộng mơ.

Ta ngượng ngùng nên vẫn cứ thờ ơ

Bao kỷ niệm thời ngu ngơ khờ dại

Có biết đâu lòng này luôn nhớ mãi

Giấc mơ đầu sao lại có thể quên.

Giấc mơ đầu như chẳng thể gọi tên

Chùm hoa ấy ai đem về trao tặng

Mắt người vui rạng ngời trong ánh nắng

Mang nồng nàn sâu lắng mối tình thơ.

Chuyện đôi mình đẹp như một giấc mơ

Chùm phượng ấy bất ngờ như cánh én

Gửi trao ta mối duyên thầm ước hẹn

Mối duyên nồng trọn vẹn mãi dài lâu.

Mời các bạn đến với nỗi nhớ nhung của một thời học sinh! Những mùa hoa của ký ức!

Phượng là biểu tượng cho thời hoa mộng đơn sơ, Phượng là đặc trưng cho vương vấn ngày Hè.

Màu đỏ thật tươi nổi bật trên nền lá xanh mượt mà, còn gì đẹp hơn, hỏi hết các chị đã một thời nữ sinh áo trắng có ai chưa từng bối rối, vò nát cánh Phượng trong tay, có ai chưa từng nhặt những cánh phượng ép thành hình bướm tặng nhau?

Phượng vỹ gắn liền với cái tuổi học trò đầy mộng mơ, với biết bao nhiêu kỷ niệm của một thời áo trắng cắp sách đến trường. Nhặt những cánh hoa về, ép vào tập làm “bướm phượng” để tặng cho nhau. Có lẽ vì gắn bó với tuổi thơ và mái trường như vậy nên hoa phượng còn được xem như hoa học trò.

Mùa hè về hoa phương nở báo hiệu mùa thi đến và cũng là mùa chia tay: có những người chia tay thầy giáo, bạn bè và mái trường dấu yêu để đến với cấp học mới, trường học mới, có người lại chia tay với mối tình đầu lãng mạn và ngây thơ …

Bao nhiêu cảm xúc vui buồn ấy để lại những dấu ấn và kỷ niệm không thể phai mờ của thời học trò hồn nhiên. Văng vẳng đâu đây bài hát quen thuộc: “Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu?” trong ca khúc “Phượng hồng” lại hát nghêu ngao mỗi khi hè về.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *