Chất trữ tình như ngấm vào từng người, trong từng thớ thịt, nghệ thuật đang nuôi dưỡng tâm hồn này kẻo ngày héo úa. Thơ hay là để thưởng thức. Tôi và bạn nhâm nhi tách trà rồi hãy nói về thơ. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay được sưu tầm lại, hi vọng sẽ giúp bạn có những phút giây thư giãn và một tâm hồn khỏe mạnh.
Table of Contents
Thơ hay về cha mẹ
Chúng ta, tôi và bạn được sinh ra và lớn lên đều từ sự dưỡng dục và thương yêu của cha mẹ. Đấng sinh thành nuôi nấng thân ta từ thời tấm bé tới khi trưởng thành nhưng họ chẳng mong nhận được sự đền đáp. Họ chỉ mong con họ sống an yên, khỏe mạnh và hạnh phúc. Thơ hay nhất định không thể thiếu thơ về cha mẹ, mời bạn đọc những bài thơ ý nghĩa về cha mẹ.
Thơ về mẹ
Người phụ nữ của gia đình luôn cần mẫn, lo toan mọi chuyện.chuyện, Tình người lớn như biển Thái Bình dạt dào, thương các con trọn tình cảm. Mẹ- người phụ nữ vĩ đại chẳng khi nào mong cầu đứa con của bà phải phải đền đáp công ơn.
Sau đây là những bài thơ về mẹ hay nhất.
Bài thơ: Nước mắt mẹ rơi
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Cả cuộc đời Mẹ một nắng hai sương
Lặng lẽ bước trên đường dù mưa gió
Bởi thương con…Mẹ lần mò vượt khó
Dù gian truân vàng võ chẳng nao lòng.
Mẹ suốt đời như bong bóng trên sông
Năm tháng với nỗi lòng thương con trẻ
Bước chân đêm rồi nhẹ nhàng thật khẽ
Hôn thầm con! nước mắt Mẹ tuôn trào.
Đến bây giờ hết bão tố nghiêng chao
Con thấu hiểu…MẸ nào đâu còn nữa?
Mẹ buông tay theo gió mưa nương tựa
Hồn lang thang bay bổng giữa đất trời.
Suốt cuộc đời…con đứng gọi…Mẹ ơi
Nhang lòng đốt với lời dâng kính Mẹ
Hãy từng đêm về nhẹ nhàng thật khẽ
Thầm hôn con nước mắt Mẹ đừng trào.
Bài thơ: Mẹ
Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ
Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi
Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời
Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ.
Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấu
Chiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưa
Hồn ca dao phảng phất giấc ban trưa
Mẹ tôi đã ru tôi vào sông núi.
Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹ
Ðói năm nào … khổ cực quá mẹ ơi
Mẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vui
Giờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể.
Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộn
Mẹ đi rồi … kỷ niệm vẫn trong con
Trên thiên đàng con biết chắc mẹ còn
Theo sát bước chân con nơi trần thế
Bài thơ: Bông hồng vàng
Vu lan về con cài lên ngực
Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha
Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà
Của những đứa con nhớ về cha mẹ
Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ
Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương
Dù bao năm dù có hoá vô thường
Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất
Cả cuộc đời mẹ cha tất bật
Cho chúng con lẽ sống tình yêu
Đại dương bao la đâu đã là nhiều
Với chúng con cha mẹ là tất cả
Có đôi lúc
Mải mê quay với dòng đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha
Bài thơ: Mẹ của con
Khi con chưa gọi sõi tiếng cha
Con đã chỉ còn có mẹ
Cha ra đi khi con còn quá bé
Trong trí nhớ con chỉ có bóng mẹ gầy.
Hai mươi năm rồi mẹ ơi từ ngày ấy
Mẹ bên con sớm tối nhọc nhằn.
Lo cho con từ miếng ăn giấc ngủ
Mẹ hiểu con hơn cả bản thân con.
Hai mươi năm qua mẹ ơi con vẫn nhớ
Những đêm con sốt cao mẹ thức trông con
Mẹ nắm chặt tay con mỗi lúc cựa mình
Con nào có thể quên được bàn tay mẹ.
Con lớn lên trong tình thương của mẹ
Mẹ là mẹ, là cha, là người bạn của con.
Hai mươi năm mẹ đã cùng con
Dõi theo con từng nhịp chân con bước.
Con giờ đây đã lớn khôn hơn trước
Nhưng vẫn là con bé bỏng thuở nào
Bàn tay mẹ vẫn ấm áp làm sao?
Vẫn là bàn tay con luôn ghi nhớ.
Con vẫn biết và con luôn nhớ
Con vẫn còn chưa nói một điều
Là câu nói con đã nâng niu
Dù giản đơn chỉ là: “Con yêu mẹ”…
Bài thơ: Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Bài thơ: Tình Mẹ
Mẹ trải hết cuộc đời khó nhọc
Nằm bên con bao bọc chở che
Chỗ khô tròn giấc con nghe
Ướt thì là chỗ Mẹ nằm kề bên
Canh đến lúc con êm giấc ngủ
Sương đêm dày ấp ủ cho con
Chỗ nào lành lạnh da non
Khô hong sưởi ấm cho tròn cả đêm
Lót cả những ngọt mềm hơi Mẹ
Tiếng ầu ơ nhè nhẹ du dương
Ru con suốt cả canh trường
Nhường con tất cả tình thương của mình
Con lớn giữa bao tình của Mẹ
Thơ ngây nào hiểu lẽ yêu thương
Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ.
Bài thơ: Mẹ như trời biển bao la
Tác giả: Hoài Thương
Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm
Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con
Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con
Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.
Bài thơ: Công Ơn Của Mẹ
Vất vả từ thuở còn son
Nay ngày của Mẹ mà con chưa về
Đường dài con vẫn mải mê
Ân tình, nhân nghĩa, lời thề nặng vai.
Tóc huyền nay đượm sương mai
Nỗi lòng Mẹ cũng nguôi ngoai, dịu dần
Con ghi ơn Mẹ ngàn lần
Con tạc nghĩa Mẹ muôn phần kính yêu.
Mẹ cho con thật là nhiều
Hoa thơm, trái ngọt, lẽ điều phải hay
Suốt cuộc đời Mẹ dang tay
Đón đàn con nhỏ đêm ngày chờ mong.
Vẫn là dòng giống Lạc Long
Mẹ Âu Cơ mãi là vòng tay êm
Canh khuya bóng Mẹ bên thềm
Lời ru, câu ví con thêm lớn dần
Trưởng thành – con vẫn rất cần
Mẹ bên con mãi – là xuân cho đời
Ngày của Mẹ – con dâng lời
Công ơn của Mẹ trọn đời con ghi.
Bài thơ: Bầm ơi…
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyến xa xôi
Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
Nhớ thương con bầm yên tâm nhé
Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
Con đi xa cũng như gần
Anh em đồng chí quây quần là con.
Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
Bầm quý con, bầm quý anh em.
Bầm ơi, liền khúc ruột mềm
Có con có mẹ, còn thêm đồng bào
Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
Bao bà cụ từ tâm như mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra.
Cho con nào áo nào quà
Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.
Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…
Thơ hay về cha
“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.
Tình cha rộng như trời bể, công ơn nuôi dưỡng lớn như núi cao. Kính mẹ, kính cha con không quên ơn dưỡng dục. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ về cha hay được sưu tầm.
Bài thơ: Bàn tay của cha
Tác giả: Quý Phương
Bàn tay cha, nắm tay con
Dìu qua tất cả những cơn bão đời
Khi con mái tóc xanh ngời
Tóc cha bạc trắng mây trời kém xa
Bàn tay nhỏ, trong tay cha
Con bình yên cả trong mơ vẫn cười
Nuôi con khôn lớn nên người
Tay cha run rẩy, trở trời lại đau
Con như chim lạc phương nào
Đủ lông cứng cáp bay vào trời xanh
Nhớ, quên công đức sinh thành
Bởi còn toan tính lợi danh cho mình
Chiều nay ngơ ngẩn đứng nhìn
Trên con phố nhỏ có hình bóng ai
Nắm tay con trẻ bước dài
Trong làn mưa mỏng trên vai ướt mèm
Tự nhiên con bỗng dưng thèm
Bàn tay bé xíu nhỏ mềm như xưa
Để cha nắm lại cho vừa
Dắt con qua những lọc lừa thế gian
Tự nhiên nước mắt tuôn tràn
Kiếp phù sinh ngắn hơi tàn mấy khi
Bôn ba rồi chẳng được gì
Cha ơi đợi nhé con về chiều nay.
Bài thơ: Thương cha
Tác giả: Lê Thế Thành
Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm, một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước, từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!
Bài thơ: Nguồn sưu tầm
Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dải ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn
Quê nghèo mưa nắng trào tuôn
Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm
Thương con cha ráng sức ngâm
Khổ đau hạnh phúc nảy mầm thành hoa.
Lúa xanh xanh mướt đồng xa
Dáng quê hoà với dáng cha hao gầy
Cánh diều con lướt trời mây
Chở câu lục bát hao gầy tình cha.
Bài thơ: Công cha
Cha cõng cặp sách đến trường
Cõng bao nặng nhọc, trên đường tương lai
Thân gầy vác nặng đôi vai
Ngày ngày lam lũ, đôi tay lấm sình
Một đời cha đã hy sinh
Nuôi con khôn lớn, gánh tình thương con.
Cha đi đến đá cũng mòn
Đến sông cũng cạn, trăng còn quen cha
Tình cha rộng lớn bao la
Cho ta khôn lớn, cho ta bầu trời
Khi ta chập chững vào đời
Cha nuôi cha dạy sáng ngời nhân tâm
Sống đời nhân nghĩa trọng tâm
Làm người phải biết, chữ tâm hàng đầu
Để mây vẫn mãi trên đầu
Đôi chân đạp đất, tâm làu trung cang
Cho đời ta sống thênh thang
Tình cha vẫn mãi vương mang bên mình
Thương cha biết mấy nghĩa tình
Công ơn cha tặng cho mình ngày nay.
Bài thơ: Cha tôi
Thơ lục bát- Tác giả: Thái Tài
Một đời gian khổ lặng thầm
Mưu sinh vất vả thăng trầm đắng cay
Mồ hôi tuôn đẫm tháng ngày
Xác thân rệu rã hao gầy xác xơ
Cho con vẹn tròn ước mơ
Cho con kí ức tuổi thơ êm đềm
Trằn trọc thao thức từng đêm
Nghĩ suy tính toán kiếm thêm từng đồng
Mặc cho giá rét trời đông
Mặc cho nắng cháy da ngăm ngày hè
Vẫn hoài dạy dỗ chở che
Vẫn luôn trìu mến sẻ chia tâm tình
Khổ lao cha chịu riêng mình
Mong sao con trẻ hình hài lớn khôn
Cha luôn khuyên bảo ôn tồn
Dạy con đạo lý nguồn cơn làm người
Giờ cha khuất bóng mù khơi
Nghẹn ngào chẳng thốt nên lời tri ân
Con giờ đây đã thành nhân
Hoài niệm ký ức khó ngăn lệ lòng
Thành tâm khấn nguyện cầu mong
Cha nơi chín suối thong dong an nhàn
Nguyện lòng ghi khắc ơn vàng
Tình cha cao cả ngàn đời không quên.
Công cha, nghĩa mẹ một đời con xin ghi tạc. Thương người biết mấy nắng sương. Nay con xin tặng người vài câu thơ. Ơn sinh thành đều có những bài thơ hay và ý nghĩa. Nhưng thơ hay không chỉ dừng lại ở chủ đề gia đình, thơ hay còn có thơ về bạn bè, thầy cô.
Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay về những người lái đò, mang tri thức tới học sinh làm giàu cho tương lai con em.
Thơ hay về thầy, cô giáo
Người lái đò mang tri thức tới, giáo dục những mầm non tương lai của đất nước trở thành một công dân tốt. Không thể quên ơn thầy cô bao năm đèn sách. Dưới đây là thơ hay về thầy, cô giáo được sưu tầm lại.
Bài thơ: Cảm ơn thầy cô
Nguồn sưu tầm
Uống nước thì phải nhớ nguồn
Ăn quả thì phải nhớ người trồng cây
Dạy ta biết chữ hôm nay
Thành người có ích công cô ơn thầy.
Lỡ yêu thích nghiệp lái đò
Chỉ mong truyền dạy học trò thành công
Thầy cô nào chẳng mong trông
Chúng con phải nhớ ghi lòng tạc ơn.
Dạy từng đứa trẻ thành Nhơn
Truyền từng bài giảng phấn mòn cổ đau
Chỉ mong trò hiểu thật mau
Cười vui trong dạ khổ lao cũng mừng.
Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng
Thầy cô vẫn dạy trò cưng của mình.
‘Qua Sông thì phải lụy Đò’
Mấy ai qua khỏi nhớ Đò ngày xưa
Người chèo dẫu có nắng mưa
Vượt qua sóng dữ, vẫn đưa học trò.
Cúi đầu xin lỗi thầy cô
Lâu rồi con cũng quên đò từng đưa
Chữ đầy sợ nói thêm thừa
Công lao dạy dỗ chẳng khua trống kèn.
Bài thơ: Thầy cô- Người ươm mầm tương lai
Thơ: Dương Hải Bình
Tháng mười một hanh hao đông tới
Bầu trời xanh vời vợi nắng hồng
Là ngày cả nước nhớ công
Người mang sứ mệnh đi trồng tương lai
Dù gian khó chặng dài vất vả
Mồ hôi lăn trên má bao ngày
Thầy cô vẫn cứ hăng say
Ươm mầm con trẻ dựng xây nước nhà
Ngày kỷ niệm cờ hoa lộng lẫy
Lễ nghiêm trang tất thảy vui mừng
Mong thầy cô mãi trẻ trung
Mang bầu nhiệt huyết hòa cùng chúng em
Những đêm trắng chong đèn thao thức
Học sinh mình biết chúng ngủ chưa
Biết bao trăn trở cho vừa
Cây non sợ nắng sợ mưa dập vùi
Bao bận rộn tới lui không quản
Những nhọc nhằn chẳng thoáng lưu tâm
Lo toan vun vén âm thầm
Chỉ mong cây sẽ nảy mầm tốt tươi
Quà quý nhất điểm mười em tặng
Hãy chăm ngoan hãy gắng học hành
Sau này rạng rỡ thanh danh
Nhớ thầy cô với chân thành biết ơn.
Bài thơ: Ước mơ người gieo chữ
Thơ: Romooc Nguyễn
Hôm nay cả nước rạng ánh dương.
Hào khí Đông a bao mái trường.
Ước mơ luôn được bên trò nhỏ.
Gieo chữ, trồng người, bao vấn vương.
Thiên chức vẻ vang suốt chặng đường.
Mong trò cố gắng…, vượt trùng dương.
Góp công tô thắm đời non nước.
Sống có đức, nhân, giữ kỷ cương.
Tâm, đức người thầy thật vấn vương.
Tương lai kỳ vọng bao mái trường.
Gieo bao con chữ… hồn dân tộc.
Thiên chức ngàn đời, mãi ngát hương.
Đất nước đang hội nhập bốn phương.
Lời Bác năm nào vẫn ngát hương.
Lợi ích trồng người…, luôn gieo chữ.
Tỏa bóng cây xanh suốt chặng đường.
Bài thơ: NGƯỜI LÁI ĐÒ
Thơ: Lê Quang Định
Người chuyên chở đưa con đò tri thức
Suốt tháng ngày chịu khổ cực gian nan
Dẫu nắng mưa hay bão tố ngập tràn
Người chịu đựng chẳng thở than kể lể.
Truyền con chữ cho biết bao thế hệ
Dạy làm người cho lớp trẻ thành danh
Như trồng cây mong hoa trái sai cành
Người hạnh phúc khi học sinh đỗ đạt.
Việc ơn nghĩa Người chẳng cần đền đáp
Bụi thời gian khiến tóc bạc mái đầu
Vì học trò Người thức trắng canh thâu
Bên giáo án tìm từng câu gom ý.
Người bận rộn chẳng lúc nào ngơi nghỉ
Vì trẻ thơ Người chẳng nghĩ cho mình
Vì yêu nghề Người cống hiến hy sinh
Vì lớp trẻ.. chuyện gia đình gác lại.
Người yêu nghiệp đưa con đò chèo lái
Chở khách trò Người chẳng phải nghĩ suy
Dẫu gian nan Người cũng chẳng xá gì
Trò đỗ đạt là khắc ghi ơn nghĩa.
Nay nhà giáo dịp hiến chương ngày lễ
Thế nhưng trò chưa thể báo ơn sâu
Công thầy cô luôn khắc dạ lên đầu
Mượn thơ phú chép vài câu gửi tặng.
Bài thơ: Ân thầy- Nghĩa
Thơ: Kim Long Nguyễn
Con có được đường đời rộng rãi
Để hôm nay vững sải bước chân
Nhờ Cô Thầy đã ân cần
Miệt mài ươm nảy mầm Nhân – Ái – Hòa.
Thầy, Cô khác nào Cha nào Mẹ
Dạy dỗ bầy con trẻ ngây thơ
Cầm tay dạy nét i, tờ
Khởi nguồn cho những giấc mơ học trò.
Cô, Thầy vẫn chăm lo, chỉ bảo
Để học trò có Đạo lý mang
Tương lai tươi sáng rỡ ràng
Cũng nhờ kiến thức – hành trang ắp đầy
Nghĩa – Ân của Cô – Thầy mãi nhớ
Tình Thầy Cô giữ ở tâm son
Dẫu cho nước chảy đá mòn
Thầy – Cô ơn đấy mãi còn khắc ghi
Ơn dục dưỡng khác gì sanh tạo
Nên nghĩa Thầy – Cô giáo đừng quên
Ngàn đời con cháu Rồng Tiên
Khắc ghi Đạo Nghĩa Thánh hiền Tổ tông
Ôi, cao quý nghiệp trồng người ấy
Cả cuộc đời chèo đưa đò Nhân.
Trái tim luôn tỏa sắc ngần
Cô – Thầy mang Nghĩa, mang Ân…tặng đời!
Những người lái đò luôn thầm lặng cống hiến sức mình vào giáo dục, mang kiến thức giảng lại với các em học sinh hi vọng các cháu thành tài. Tất cả áng thơ hay về thầy, cô gái được sưu tầm lại. Hi vọng đoạn trên sẽ cho bạn những nội dung thật hay để thư giãn.
Thơ hay về mùa xuân của Xuân Diệu
Xuân Diệu vốn được biết là Ông hoàng thư tình của nền văn học Việt Nam. Những áng văn của ông da diết như lời thủ thỉ thật tình với độc giả của mình. Tình của ông còn thể hiện qua nhiều thể loại thơ do ông tự sáng tác, và thơ và mùa xuân được ông cầm bút khiến người đọc xao xuyến và nhớ nhung.
Xuân
Lá bàng non ngon lành như ăn được.
Trời tạnh mà lá mới ướt như mưa.
Nhựa bàng đỏ còn thắm đầu lá biếc;
Gió rào rào tốc áo lá còn thưa.
Một dãy cây bàng tuổi còn trẻ lắm
Biết gió đùa nên cây lại đùa hơn.
Những chồi nhọn vui tươi châm khoảng thắm,
Cành lao xao chuyền ánh lá xanh rờn.
Tôi đi giữa buổi đầu ngày, đi giữa
Buổi đầu xuân – đi giữa buổi đầu tiên
Như sáng nay cuộc đời vừa mới mở.
Và ban đầu cây với gió cười duyên.
Xuân đầu
Trời xanh thế! Hàng cây thơ biết mấy!
Vườn non sao! Đường cỏ mộng bao nhiêu.
Khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy,
Khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiều.
Hỡi năm tháng vội đi làm quá khứ!
Trời về đây! Và đem trở về đây
Rượu nơi mắt với khi nhìn ướm thử,
Gấm trong lòng và khi đứng chờ ngây.
Và nhạc phất dưới chân mừng sánh bước;
Và tơ giăng trong lời nhỏ khơi ngòi;
Tà áo mới cũng say mùi gió nước;
Rặng mi dài xao động ánh dương vui.
Thiêng liêng quá, những chiều không dám nói,
Những tay e, những đầu ngượng cúi mau;
Chim giữa nắng sao mà kêu đến chói!
Ôi vô cùng trong một phút nhìn nhau!
Cho ta xin, cho ta xin sắc đỏ,
Xin màu xanh về tô lại khung đời…
Trời ơi, trời ơi, đâu rồi tuổi nhỏ?
Hôm xưa đâu rồi, trời ơi! trời ơi!
Nụ cười xuân
Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế!
Cánh hồng kết những nụ cười tươi
Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng lá xôn xao
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát nhánh đào
Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu
Nỗi gì âu yếm qua không khí
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu
Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười
Những bài thơ về mùa xuân
Xuân về lòng người cũng nao nức, đón một năm mới hy vọng bình an và sức khỏe. Lòng ai cũng nhẹ nhàng, thênh thang. Sau đây là những áng thơ hay về mùa xuân hay gửi tới bạn.
Xuân Về
Tác giả: Chu Minh Khôi – Tưởng nhớ Nguyễn Bính
Trời mới bừng lên nắng trạng nguyên
Tiếng chim thả chữ xuống vòm hiên
Tháng giêng khép mắt cười em ấp
Lộc biếc mọc răng khểnh nõn duyên.
Chợ Tết gặp phiên đông thật đông
Đào phai chúm chím khóe môi hồng
Dăm ba thôn nữ về qua ngõ
Cười vỡ khoảng trời ngọc bích trong.
Đã thấy hơi xuân trong gió may
Vương trên mái lá tiễn đông gầy
Nhà ai vừa quét tường vôi trắng
Thỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay.
Mòn đợi mưa xuân phơi phới bay
Dáng mơ thôn nữ ngấm men say
Văn nghệ chi đoàn xuân đã hẹn
Em có sang tìm ta tối nay?
Xuân ca- Lê Mỹ Hường
Xuân đang đến, chào xuân đang đến
Khúc xuân ca náo nức rộn ràng
Hoa nở tưng bừng, rạng rỡ nét xuân sang
Trên má thắm, môi hồng người con gái
Xuân đang đến, và xuân sẽ đến
Chim sơn ca vui hót rộn khắp nơi
Cánh én bay chao liệng giữa bầu trời
Nối thương nhớ ở hai đầu đất nước
Xuân hoan ca, lòng ta thêm ao ước
Người người vui, hạnh phúc đến mọi nhà
Nụ cười đẹp như những đóa hoa
Nở bừng sắc trong mùa xuân ấm áp
Xuân đang đến, lòng rộn vang câu hát
Khúc hát xuân tô thắm mãi muôn đời
Trọn ân tình xây mơ ước đẹp tươi
Sum họp, đoàn viên hai miền Nam – Bắc
Xuân đang đến, nghĩa tình thêm đằm thắm
Bức tranh quê, vang vọng khúc khải hoàn
Mùa xuân tới, giở trang sách sang trang
Đẹp vô ngần, khúc ca xuân tươi sáng.
Ai níu mùa xuân đấy
Tác giả: Lê Thị Kim – Lê Thị Ngà
Ai níu mùa xuân xuống
Cho tóc ta bồng bềnh
Lòng vẫn đầy khao khát
Tình yêu dường mưa xuân
Tình như thuở mười lăm
Áo ôm vòng eo nhỏ
Thanh khiết vai nõn lụa
Ta dám nào chạm tay
Tình như thuở xa xăm
Khi mắt em khép mở
Đôi môi hồng ngúng nguẩy
Nụ hôn như ngày đầu
Ta oà vỡ vào nhau
Thời gian còn đâu nữa
Đất trời ngưng nhịp thở
Chỉ có mình với nhau
Và… sương mai giăng đầy
Và… cỏ hoa ngập lối
Ta vươn mình uống vội
Giọt sương thơm đầu ngày.
Một dáng xuân- Phan Huy Hùng
Mưa lất phất bay
xua mây xám tan dần
Nắng kịp về
thấp thoáng những vòm xuân
Em đứng trên ban công
tầng mười bảy
Nắng xuân nghiêng
Năm ngón tay chụm lại
Xoè nở
Hoa Thuỷ Tiên
Trắng trong một dáng xuân
Len lỏi vào anh
Thầm thì như tiếng ai mời gọi
Lén chụp hình em vào điện thoại
Nghe Thuỷ Tiên đang nảy mầm
Phải người chăng
Bao năm anh tìm?
Những bài thơ về mùa hạ
Hạ tới, ghé qua làm thay đổi đất trời. Mùa của những ngày nắng oi ả, của những ngày mưa bất chợt. Nhưng hạ lại làm chúng ta yêu vì sự có sự ngơi nghỉ. Hạ cho chúng ta được tắm mát trong màu xanh của biển xanh, thảnh thơi ngắm nắng vàng nhảy quanh vùng cát trắng.
Tôi yêu hạ như tuổi xuân của mình. Mến hạ trong những áng văn hay thu được.
NẮNG MÙA HÈ- Ngư Phạm
Chào những chùm hoa nắng
Vương trên mái tóc em
Đọng trên má em hiền
Tô làn môi em đẹp…
Long lanh trong ánh mắt
Những giọt nắng mùa hè
Ngân đầy điệp khúc ve
Cho một mùa thương nhớ !
Nắng xưa – Phan Quỳnh Như
Nắng xưa nhớ…ngày thơ chơi đồng cỏ
Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng
Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn
Thầm vui sướng ta vân đằng Thánh Gióng
Trưa vắt vẻo cơn mơ nghiêng cánh võng
Nép mành tre tia sáng óng lung linh
Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình
Vàng da sạm thân ôm tình non nước
Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt
Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi
Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì?
Nồng giấc ngủ ru vần thi kiều diễm
Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím
Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng
Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông
Làng quê cũ nắng còn không màu nhớ?
Những bài thơ hay về nắng mùa hè
Nắng hạ – Thủy Cúc
Mới chớm đầu mùa hạ
Mà đã nắng cháy da
Ve râm ran các ngả
Hè sang oi, oi nồng
Nhành hoa hồng héo rũ
Tàn úa giữa trưa hè
Trời như đổ lửa về
Bao trùm lên khắp nẻo
Hà Nội ơi, mây kéo
Phiêu du tận nơi nào
Để nắng cứ xôn xao
Em nhìn vào hoa mắt
Trưa hè đường vắng ngắt
Hàng cây đứng im lìm
Bằng Lăng chẳng rung rinh
Phượng hồng như đỏ thẫm
Mồ hôi ai ướt đẫm
Mệt mỏi đứng bên đường
Khao khát ước mưa tuôn
Cho dịu dàng đôi chút!
Những bài thơ về mùa thu
Thu sang, là sự dịu dàng của đất trời. Thu đằm thắm như nàng thiếu nữ ngại ngùng. Thu mát lành và tinh khiết. Thu khiến mọi thứ trở nên trong trẻo và nhớ thương. Những áng thơ về mùa thu cũng thật đẹp mời bạn đọc.
Thu – Xuân Diệu
Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu
Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì
Hư vô bóng khói trên đầy hạnh
Cành biếc run run chân ý nhi.
Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa,
Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.
Buồn ở sông xanh nghe đã lại,
Mơ hồ trong một tiếng chim qua.
Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,
Hây hây thục nữ mắt như thuyền.
Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu,
Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.
Cuối thu- Hàn Mặc Tử
Lụa trời ai dệt với ai căng,
Ai thả chim bay đến Quảng Hàn.
Và ai gánh máu đi trên tuyết,
Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.
Mây vẽ hằng hà sa số lệ,
Là nguồn ly biệt giữa cô đơn.
Sao không tô điểm nên sương khói,
Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.
Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,
Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ.
Cây gì mảnh mảnh run cầm cập,
Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.
Thu héo nấc thành những tiếng khô.
Một vì sao lạ mọc phương mô?
Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?
Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?
Thu Vũ – Mưa thu – Hồ Xuân Hương
Trời cách mây mù thảm chả xanh,
Mưa thu sân vắng giọt buồn tanh.
Đầu cành cây héo châu dài vắn,
Trên lá tiêu vàng tiếng chậm thanh.
Hát dứt đê mê mơ vạn dặm,
Sầu giăng quạnh quẽ nỗi năm canh.
Khuê sâu rất khổ mày hoa ấy,
Vẻ mặt buồn thương vẽ chẳng thành.
Bắt gặp mùa thu – Nguyễn Bính
Xơ xác hồ sen đã nhạt hương
Bên song hoa lựu cũng phai hường
Sớm mai lá úa rơi từng trận
Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường.
Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung
Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng
Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ
Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng.
Thu về sông núi bỗng tiêu sơ
Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ
Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa
Nghe mùi gió lạnh cắn môi tơ.
Sương phủ lưng đồi rặng lúa xa
Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ
Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?
Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa.
Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!
Một chút công danh rất hão huyền
Và dang dở nữa cuộc tình duyên
Thu sang, quán lẻ con đăm đắm
Rồi bóng quê nhà mắt lệ hoen.
Những bài thơ về mùa đông
Những tháng cuối cùng của năm còn nàng đông rụt rè tới gõ cửa. Đông chào ta bằng cái mát lạnh của khí trời. Đông cho cơ thể được khoác một lớp áo dày, cho chúng ta ngâm thơ hay bằng một một tách trà ấm. Những bài thơ về mùa đông giúp lòng bạn như được sưởi ấm.
Đêm đông hoài niệm – Thiên Gia Bảo
Anh nghe nói gió mùa về em ạ
Em có buồn vì mình vắng nhau không
Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông
Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ…
Chắc bây giờ ở phương trời xa đó
Đã có người thắp lửa sưởi trái tim
Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm
Thứ đã cũ của một thời xa vắng…
Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng
Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương
Đông có mang băng giá cũng vô thường
Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc…
Phải cố quên đi những gì đã mất
Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn
Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn
Khi tình yêu chẳng còn là tất cả…
Em ấm êm bên một người xa lạ
Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên
Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên
Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc…
Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực
Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai
Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài
Hãy xem như mình chưa từng…em nhé…
Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ
Trút muộn phiền đối diện với chính anh
Nam tử hán không được quá lụy tình
Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.
Mùa đông về – Lê Hoàng
Trời se lạnh gió vờn len lỏi
Lòng tái tê nhoi nhói lặng buồn
Mưa chiều xối xả …mưa tuôn
Đìu hiu quán nhỏ …cõi hồn chênh chao !
Ôm nỗi nhớ.. hai đầu biền biệt
Cách dặm trường da diết khôn nguôi
Ước gì cơn gió lả lơi
Dập dìu đưa lối quyện môi ấm nồng
Nhỏ yêu dấu ! Mùa đông lặng lẽ
Qua trước thềm quạnh quẽ nhớ nhau
Lòng anh một nỗi âu sầu
Âm thầm gửi đến nhỏ câu chân tình.
Nhỏ yêu hỡi ! mông mênh nỗi nhớ
Trái tim hồng một thuở khát khao
Giờ đây thấp thỏm thét gào
Quặn lòng tha thiết tình trao vẹn thề .
Ôi não nuột ! Sơn khê cách trở
Ở hai đầu nổi nhớ xót xa
Tình duyên nguyện thắm mặn mà
Dẫu lòng cách biệt thiết tha chẳng sờn.
Phố Mùa Đông – Toàn Tâm Hòa
Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay
Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt
Chút hương thu còn bên đời yếu ớt
Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao
Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao
Trời bảng lảng một màu sương buốt giá
Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá
Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen
Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len
Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói
Gió heo may cũng ra đi rất vội
Đông về rồi gió đông bắc theo sang
Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang
Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa
Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa
Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi
Đông đã về… em có đến bên tôi?
Dáng Đông – Huỳnh Minh Nhật
Độ cuối tháng trời như không nắng nữa
Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!?
Em quên mất nụ cười em là nắng
Hay vô tình cứ thế đến rồi đi?
Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối
Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng
Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt
Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang
Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ
Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu
Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá?
Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?
Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc
Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng
Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận
Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông…
Hà Nội vào đông – Long Trần
Hà Nội vào đông….
Thoảng chút heo may cho má thắm ửng hồng
Hay tại hơi thở ai chợt nồng nàn lướt qua thật khẽ
Tim bồi hồi run nhẹ….
Ánh mắt nào chớp thật gọn cả dáng hình em!
Hà Nội vào đông…..
Hà Nội vẫn thân quen
Riêng phố nhỏ chiều nay sao như thật lạ
Có phải chăng chỉ vì cái nhìn của ai ấm quá
Làm phố chung chiêng….!
Hà Nội vào đông….
Em thả cho nỗi nhớ chao nghiêng
Cuộn thật tròn , thật tròn để lăn về nơi ấy
Nơi ánh mắt cồn cào như sóng dậy
Đốt cháy em, tan chảy khối băng tình!
Hà Nội vào đông….
Dường như tất cả đều thật lung linh
Trên phố nhỏ quanh mình hình như góc nào cũng ấm
Chợt tủm tỉm cười, con tim như xao động
Có lẽ…mình yêu…!
Nơi mùa đông đi qua – Mây Trắng
Hà Nội giờ đã trở lạnh anh ơi..!
Nhành lan tím chơi vơi ngoài khung cửa.
Bầy chim én chẳng chần chừ được nữa.
Đã vội vàng sấp ngửa trốn mùa đông…!
Phố giờ đây hương sữa không còn nồng..!
Để nỗi nhớ cứ chất chồng nỗi nhớ.
Sóng Hồ Tây cũng cựa mình trăn trở.
Đường Thanh niên như đợi bước ai về…!
Góc phố chiều giờ thấm lạnh tái tê…!
Khúc nhạc Trịnh từng lời nghe da diết.
Liệu có phải vì mình xa cách biệt.
Nên trong lòng vẫn tha thiết nồng say..!
Lối em về xác lá vẫn còn bay…!
Khung trời mộng nhớ ngày xưa vàng võ.
Từng đợt sóng cuộn trào con tim nhỏ.
Vẳng ngân lên bao tiếng gọi xa vời..!
Hà Nội giờ để ngõ đợi chơi vơi…!
Từng phím nhạc…
Buông lơi…
Vi thương nhớ…!
Những bài thơ hay khác
Ngoài những bài thơ về tình cảm gia đình, thầy cô, cha mẹ thì thơ còn được hành văn ở nhiều chủ đề đa dạng khác. Chất tình được tác giả ẩn ý trong những câu thơ làm người đọc đắm say theo nó. Cùng thưởng thức cái đẹp trong cách viết của nhiều tác giả nhé!
Lẽ sống- Đặng Hải
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi
Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.
Thơ Đạo Phật
Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống…
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
Thơ Tự Sự– Nguyễn Quang Vũ
Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!
Dòng đời– Thơ Đinh Văn Nhã
Dòng đời lúc nổi lúc chìm
Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta
Lúc đời ngoạn mục thăng hoa
Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần
Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!
Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai
Ngày mai lại đúng
Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ
Lại có lúc không biết sống đến mai
Mà dành củ khoai đến mốt
Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ
Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ
Cho nên muốn trọn kiếp người
Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền
Khổ công rèn luyện mới nên
Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.
Trôi vào bất tận biển Đông
Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!
Thành Công– Ralph Waldo Emerson (1803-1882)
(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)
Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiều
Được người đời kính trọng
Được con trẻ yêu mến
Được phê bình là ” tạm được”
Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội
Biết thưởng thức cái đẹp
Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;
Biết cống hiến hết mình
Để lại cho đời một cái gì tốt hơn
Ví như nuôi con cái nên người
Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi
Hoặc xã hội được cái thiện;
Đã chơi say mê và cười thoải mái
Và ca hát vang lừng
Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn
Vì mình đã làm đã sống…
Bạn ơi, như vậy là đã thành công!
Tự Nguyện- Thơ Trương Quốc Khánh
Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Là người, tôi sẽ chết cho quê hương
Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền
Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình
Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời
Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời
Là người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ
(2013)
Tuổi hai mươi: làm gì đây?- Tạ Quang Bửu
Hai mươi năm nay, cơm ta ăn ta không đi cày,
Đường hầm và cầu ta không đắp không xây,
Hai mươi năm nay ta nhắm mắt ta đi theo thầy,
Chữ nghĩa dùi mài, đói kẻ khác, ta mâm đầy!
Khoan! Khoan dô khoan! Khoan dô khoan! Khoan dôôô… Khoan!
Non sông ai đắp, ai giữ gìn mới có ngày nay?
Nay ta hai mươi ta vác cuốc ta xin đi cày
Lam lũ bùn lầy với đất nước với dân này!
Tìm đường sống! Tìm đường sống! Tìm đường sống…!
Trời vừa sáng, tuổi hai mươi, đất vẫn tươi! Máu anh hùng…!
Tìm đường sống…! Tìm đường sống…!
(2013)
Bài viết đã tổng hợp những bài thơ hay về nhiều chủ đề khác nhau mong bạn có những phút giây thư giãn và hạnh phúc. Thơ hay về cha mẹ, thơ về những người lái đò, thơ về cuộc sống mời bạn đón đọc!